Thân này trót cũng phận đa mang
Trọn kiếp thương đau cứ ngút ngàn
Gặp ánh trăng vàng niềm hạnh ngộ
Ngắm bờ mây trắng mộng thênh thang
Chim côi bỗng lặng khi chiều tắt
Cỏ dại hồn nhiên dưới nắng tàn
Sương đến giăng sầu về mấy ngả
Để lòng thơ thẩn mãi đi hoang ..!
- 023