Canh dài gió thoảng gọi vu vơ
Dõi mắt phương xa bóng nhạt mờ
Ngắm giọt sương thu xao mặt nước
Nhìn bao lá úa rụng bên hồ
Nửa hồn chấp chới do cung nhạc
Một cõi u sầu bởi tứ thơ
Phố lạnh se lòng thêm khắc khoải
Đêm tàn nguyệt tận nỗi buồn trơ.
985