Thương từng tiếng rụng buổi chiều êm
Yêu cả mùa hoa úa dưới thềm
Bởi mối duyên tình đâu thắm nữa
Nhưng mùi ân ái gợi nồng thêm
Vần thơ nhạt nhẽo bên ly rượu
Hạt nắng lung linh ở mảnh rèm
Thu thuở hôm nào đang vội khép
Thôi còn chiếc lá trả về em.
979