Cuối đường quyến luyến cặp tình nhân
Nào muốn chia tay tối xuống dần
Chợt vạt sương giăng tràn khóe mắt
Bỗng nhành cỏ dại ướt bên chân
Tơ vương cứ mãi mà chưa cạn
Ước vọng sao cho chẳng được gần
Để mộng xanh xao đành bỏ lỡ
Nên rồi đánh mất cả mùa xuân.