Kỷ niệm bao lần nghĩ khó quên
Người đi bỏ lại giấc mơ rền
Duyên tình ngắn ngủi khơi đầy ngã
Chỉ lúc ta buồn nặng trĩu rên
Giữa tối tìm trăng sầu vạn ngả
Rằm khuya dõi gió tủi thân mền
Qua rồi dạ vẫn còn liên tưởng
Để mãi bây giờ sợ nhắc tên
Người đi bỏ lại giấc mơ rền
Duyên tình ngắn ngủi khơi đầy ngã
Chỉ lúc ta buồn nặng trĩu rên
Giữa tối tìm trăng sầu vạn ngả
Rằm khuya dõi gió tủi thân mền
Qua rồi dạ vẫn còn liên tưởng
Để mãi bây giờ sợ nhắc tên