Nđt
Phố biển chiều nay lặng giữa cầu
Xuyên nhìn nước cạn đã nào sâu
Ngày xưa kẻ nợ thưa nồng hẫng
Cảnh cũ người quen buốt lạnh sầu
Vẫn níu trao vừa duyên để nhạt
Sao buồn giữ lại ái từ lâu
Giàu sang sướng khổ chi còn vịn
Biết vậy giờ buông trả cõi đầu
Xuyên nhìn nước cạn đã nào sâu
Ngày xưa kẻ nợ thưa nồng hẫng
Cảnh cũ người quen buốt lạnh sầu
Vẫn níu trao vừa duyên để nhạt
Sao buồn giữ lại ái từ lâu
Giàu sang sướng khổ chi còn vịn
Biết vậy giờ buông trả cõi đầu