Nhà em ngõ đến vượt qua cầu
Nỗi nhớ dâng trào ngại nước sâu
Dựng chéo vài cây nhìn hụt hẫng
Nằm ngang mấy đoạn ngó âu sầu
Không người cảnh lặng nên chờ suốt
Chẳng kẻ sông buồn phải đợi lâu
Lắt lẻo sào tre làm chỗ vịn
Hồn mơ ngọc nữ quá đau đầu.
Phố biển chiều nay lặng giữa cầu
Xuyên nhìn nước cạn đã nào sâu
Ngày xưa kẻ nợ thưa nồng hẫng
Cảnh cũ người quen buốt lạnh sầu
Vẫn níu trao vừa duyên để nhạt
Sao buồn giữ lại ái từ lâu
Giàu sang sướng khổ chi còn vịn
Biết vậy giờ buông trả cõi đầu
Ngày qua tháng lại rũ ai sầu
Hỏi giấc mơ rồi đã mộng đâu
Vẫn bóng xưa dường thương chợt thẳm
Còn hương cũ để nhớ luôn nhàu
Chi lòng mãi hẩm tim buồn dạo
Vậy thuở chăng thầm bữa hứa nhau
Cứ gửi lời yêu tình nhạt lãng
Làn hoa buổi trước vụt phai màu
NGUYEN KHANH PHUONG
03:16 - 09/03/2023
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ