Ngũ độ thanh
Nẻo cũ bây giờ đượm khói sương
Thềm hoang lạnh lẽo cỏ chen tường
Rơi từng giọt tủi chìm cơn bão
Trỗi nửa canh sầu đợi ánh dương
Mãi nhớ bao mùa xuân gọi cửa
Hoài trông mấy thuở hạ qua đường
Ngàn năm sỏi đá còn mơ mộng
Chẳng lẽ thời gian luống đoạn trường.
Thềm hoang lạnh lẽo cỏ chen tường
Rơi từng giọt tủi chìm cơn bão
Trỗi nửa canh sầu đợi ánh dương
Mãi nhớ bao mùa xuân gọi cửa
Hoài trông mấy thuở hạ qua đường
Ngàn năm sỏi đá còn mơ mộng
Chẳng lẽ thời gian luống đoạn trường.