Tàn xuân chẳng vẹn giấc phiêu bồng
Để nỗi sương lùa lạnh quán không
Tửu đó thưa người chưa uống cạn
Trà kia vắng bạn sẽ thôi nồng
Nhìn tia nắng nhạt sầu muôn lối
Thổi khúc tiêu buồn thấy vạn đông
Ngắm mảnh trăng rơi miền cổ độ
Mà nghe lạc lõng tiếng tơ đồng.
