Giận khiến trăng xa ngọn liễu mềm
Giận người chỉ thấy lạnh từng đêm
Giận câu luyến ái trên bờ biển
Giận chữ yêu thương giữa lối thềm
Giận dỗi sao còn thao thức đợi
Giận rồi lại cứ nhớ nhung thêm
Giận khi sánh bước chung đường nhỏ
Giận thế nên lòng chẳng dịu êm.
Thủ nhất thanh