Phương nào? Hỡi cánh lục bình trôi
Xót nỗi duyên ta lỡ dở rồi
Bởi khổ trong tim thành gối lạnh
Vì sầu đáy dạ hóa phòng côi
Bần thần bướm cũ trang hoài ép
Lặng lẽ hoa xưa giấy mãi bồi
Nguyệt Lão can chi bày đặt thế
Mưa chiều gặp gỡ chẳng nên đôi.
Thơ họa