Ngồi ngắm hoàng hôn nhạt nắng vàng
Đâu cần phải vội, cứ dềnh dang
Ánh trăng chầm chậm len khe lá
Quán nhỏ êm êm phát tiếng đàn
Hương lửa say nồng men cảm giác
Duyên tình buộc chặt gánh cưu mang
Thời gian chẳng hỏi ai quen biết
Cuốn hết theo mình bao vỡ tan!