Rải nắng ban chiều duỗi sợi thưa
Dòng sông ẩn hiện bóng thân dừa
Lưng trời thẳm suốt vầng mây gợn
Mặt dãy xuôi dài mảng sóng đưa
Cứ nghĩ thanh bình không gặng hỏi
Dường xem bất diệt chẳng mê thừa
Qua thời lửa loạn nhiều nguy khốn
Giữ quẩn quanh mình nhịp sống xưa
Dòng sông ẩn hiện bóng thân dừa
Lưng trời thẳm suốt vầng mây gợn
Mặt dãy xuôi dài mảng sóng đưa
Cứ nghĩ thanh bình không gặng hỏi
Dường xem bất diệt chẳng mê thừa
Qua thời lửa loạn nhiều nguy khốn
Giữ quẩn quanh mình nhịp sống xưa