Bởi nghiệp đành xui kiếp lỡ làng
Thôi từ giã biệt chuyến đò ngang
Nàng đi bỏ lại niềm tha thiết
Khách ở còn ôm mộng bẽ bàng
Hạnh phúc xa vời thơ thẩn dỗi
Âm thầm để ý nguyện hoài mang
Duyên hờ hững cợt Thu mòn mỏi
Hỡi kẻ tình chung nợ đá vàng
(Nđt, Giao cổ)
25/04/2014_Nguyễn thiên Thu