Mộng hỡi về chi một thoáng rồi
Đem sầu ngập ngụa giữa bờ môi
Niềm vương vấn sẽ đành chôn cất
Nỗi nghẹn ngào còn giữ lại thôi
Bởi mảnh Trăng vàng nay vỡ bóng
Do mình phận bạc thuở nằm nôi
Dù thương nhớ cũng xin đừng hẹn
Để khổ cho nàng lẫn cả tôi
04/08/2015_Nguyễn Thiên Thu