Hoảng hốt còn đây giấc mộng thường
Canh dài nỗi nhớ bóng người thương
Từng khao khát gởi vào sông núi
Những ngậm ngùi chôn giữa chặng đường
Hỡi dấu yêu nào luôn mãi gọi
Ôi thời buổi ấy vẫn hoài vương
Nghìn thu khắc khoải bao dòng lệ ?
Tạo hoá đùa chi lắm đoạn trường!
21/03/2015_Nguyễn thiên Thu