Bâng khuâng dõi giọt nắng hanh vàng
Ngọn gió giao mùa mới chớm sang
Ngơ ngẩn do đầu Thu lá rụng
Xuyến xao bởi cuối Hạ hoa tàn
Lời ru vẫn đọng nơi đồi vắng
Tiếng bước đang về lại ngõ hoang
Ở giữa thời gian heo hắt lạnh
Trong hồn quạnh quẽ vết buồn loang.
620