Duyên nợ ngần này chỉ thế thôi
Hồn nhiên một thuở đã qua rồi
Cung đàn dịu ngọt đâu còn nữa
Giọng hát êm đềm cũng thả trôi
Ngang phố mây trời bay bãng lãng
Cuối đường gió bụi hóa xa xôi
Để mùa Thu trước lặng chờ mãi
Mà lá khô vàng chắng chịu rơi .
610