Một độ người đi Thu héo úa
Ta về góp nhặt lá vàng rơi
Hơi cay trĩu nặng buồn lên mắt
Giọt đắng thương đau rụng xuống đời
Xa quá tình ơi mờ cách biệt
Gần mà yêu để dấu chia phôi
Môi xưa phảng phất mùi hương dại
Cho kẻ cuồng si luống ngậm ngùi .
596