Bàng bạc nương chiều khói tỏa bay
Núi cao giữ nắng chậm chân ngày
Gió qua vách đá thôi ngừng thổi
Sương quẩn lưng đồi vẫn nhẹ lay
Ly biệt bởi đời xui cách trở
Chia phôi để dạ ngóng xum vầy
Hợp tan cũng lẽ thường trời đất
Sao lệ dâng tràn khóe mắt cay
587