Nđt
Tình kia có lẽ phải chăng rời
Đẫm buổi mơ màng nắng nhạt rơi
Bởi bước chân dài in vạt ngõ
Mà men ái đượm thoảng lưng trời
Mi nồng thuở ấy còn luôn đợi
Dạ thắm hôm này vẫn chẳng vơi
Nhắc lại làm chi sầu vỡ bủa
Thì tim cứ đọng kẻ buông lời
Đẫm buổi mơ màng nắng nhạt rơi
Bởi bước chân dài in vạt ngõ
Mà men ái đượm thoảng lưng trời
Mi nồng thuở ấy còn luôn đợi
Dạ thắm hôm này vẫn chẳng vơi
Nhắc lại làm chi sầu vỡ bủa
Thì tim cứ đọng kẻ buông lời