Vỡ giọt hương thì bóng lả lơi
Mà như cứ gửi mộng phương trời
Còn chi một ngả yêu thầm tới
Ngỡ chỉ muôn ngày nhớ lặng phơi
Bỗng mở tim sầu vương nắng sợi
Hoài trông mắt rũ ngập thơ đời
Say nồng hứa trả trong tình đợi
Chợt lỡ duyên buồn gió thổi vơi
Một thuở hình kia lỡ cách rời
Cho tình khắc khoải nụ hồng rơi
Mà chi thấy cảnh sầu sau ngõ
Dẫu nọ nhìn mây ngút khoảnh trời
Trở gót chân mềm nơi đã đợi
Say ngày nẻo cũ ái từng vơi
Thầm yêu dạ khảm câu thề ấy
Đắm cõi hồi xưa chỉ nghẹn lời
Nghịch
Đắm cõi hồi xưa chỉ nghẹn lời
Buông dần nét chữ mặc buồn vơi
Còn tim ghép nhạc thành hoen ngõ
Nữa đoạn chờ mong gửi trắng trời
Để rũ mơ nồng bên sợi nhớ
Hay lần dệt thắm giữa chiều rơi
Tìm đâu ngả đấy giờ xa lặng
Mộng tưởng chìm sâu đẫm mắt rời
Ngày trông cảnh ấy chợt xa rời
Để mỗi câu chờ cứ vậy rơi
Nữa nẻo me già thương ngập lối
Rồi cây liễu nhỏ nhớ mong trời
Cho dài khúc nhạc người đang dõi
Vẫn mặn trong lòng kẻ chắc vơi
Một chút yêu nồng nay bỗng đổi
Vì đâu có lẽ chịu cay lời
Tình kia có lẽ phải chăng rời
Đẫm buổi mơ màng nắng nhạt rơi
Bởi bước chân dài in vạt ngõ
Mà men ái đượm thoảng lưng trời
Mi nồng thuở ấy còn luôn đợi
Dạ thắm hôm này vẫn chẳng vơi
Nhắc lại làm chi sầu vỡ bủa
Thì tim cứ đọng kẻ buông lời
Đầy thêm mảnh nhớ dẫu nay rời
Đẫm ngọt duyên nồng cứ thả rơi
Để ngỡ ngàng say nhìn giọt nắng
Mà ngơ ngẩn đắm lẫn hương trời
Môi hồng ấy dạo như hoài rỡ
Mắt thẳm đâu ngày tựa vẫn vơi
Nhạc khúc thơ vần thương mãi trở
Còn mơ buổi nọ có chung lời
Nghịch
Còn mơ buổi nọ có chung lời
Bởi lắt lay chiều ngõ lại vơi
Một chữ trao người nơi góc bể
Vài phương đợi kẻ phía chân trời
Trong lòng hẳn gọi cho thầm mến
Cuối nẻo không chờ nữa nhạt rơi
Lỡ trách xưa tình sao lả vội
Là tim đã nghẹn thuở kia rời
Long Phương
02:06 - 26/03/2023
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ