Em là sơn nữ mọc đồng khan
Đất bạc vươn lên chẳng úa tàn
Kém vẻ yêu kiều không oán giận
Thua màu diễm lệ chả hờn than
Từng khi hạ đến khoe hồng bản
Mỗi độ xuân sang nở tím ngàn
Khiến dạ thi nhân trào cảm xúc
Vung ngòi bút vẽ tả nàng ban
Vẫn nhớ nơi này dưới gốc ban
Lời ai đã hứa với trăng ngàn
Chung niềm hạnh phúc như dòng suối
Giữ lửa duyên tình tựa bếp than
Chữ hiếu chưa tròn đau mộng rũ
Điều ân chửa trọn xót mơ tàn
Nên truyền thuyết đẹp loài hoa dại
Thánh thiện nhu mì quả hiếm khan!
Lời ai đã hứa với trăng ngàn
Chung niềm hạnh phúc như dòng suối
Giữ lửa duyên tình tựa bếp than
Chữ hiếu chưa tròn đau mộng rũ
Điều ân chửa trọn xót mơ tàn
Nên truyền thuyết đẹp loài hoa dại
Thánh thiện nhu mì quả hiếm khan!