Đông tàn viếng Cụ những cầu may
Nắng xế chiều buông phủ chẳng dày
Gío vẫn bâng khuâng như mộng trải
Hương còn lãng đãng tựa hồn lay
Trăm năm vọng tiếng thương đời cực
Vạn thuở vang lời nhớ nỗi cay
Đã hiểu Kiều vương lòng mãi đắm
Nhân tình trọn kiếp cánh hoa bay.
(Kỷ niệm 250 năm ngày sinh Nguyễn Du)