Mảnh áo nhân gian nặng lắm rồi
Sơn hào lạc thú cũng đành thôi
Hỏi rằng sống được bao năm nữa
Mà mối ân tình lỡ xẻ đôi
Sướng khổ từng qua nào oán phận
Buồn vui nếm đủ vẫn yêu đời
Phong sương nhuốm đậm nơi vành mắt
Bữa rượu tương phùng lại vắng tôi.
Câu đầu tiên mượn của tác giả Tri Tue)