Cũng hiểu mình nay khó được mời
Đôi dòng lẳng lặng viết mò chơi
Tai ù mắt nhặm không người bảo
Bút nhão vần teo chẳng bạn vời
Dõi cảnh thôn làng mong phú gợi
Mơ bầu sữa mẹ thấy từ khơi
Nào ai tỏ chuyện ngày xưa ấy
Nỗi bệnh còn mang khổ suốt đời.
Họa thơ Lương Tú VNTH