Người sao lỡ phụ mối duyên đầu
Ghép mảnh tơ thừa hỏi được đâu
Giận kẻ vong tình khi hám sắc
Hờn ai bội ước bởi tham giàu
Cho tràn mắt ngọc bao dòng lệ
Để khắp môi hồng đắm giọt châu
Mộng thắm tàn theo làn gió thoảng
Vời trông chốn cũ ngẩn ngơ rầu.
Họa cùng Dung Nguyên