Hẹn người quân tử nối vần thơ
Với cả trời cao mãi ngóng chờ
Lợi chẳng còn vương, tiền bỏ lửng
Danh thời mặc kệ, phú làm ngơ
Ba thề bảy nguyện tình khôn vẹn
Chén cạn sầu dâng tủi ngập bờ
Rượu uống tàn canh mình lẻ bóng
Vui cùng phong nguyệt một bầu thơ.
Họa cùng thi hữu Hùng Lê