Ta nàng mãi mãi chẳng rời xa
Nào có âu lo cái tuổi già
Tận tuỵ nâng niu ngày bão đến
Ân cần thủ thỉ buổi mưa qua
Trăm năm vẹn ý tình êm tỏa
Một kiếp tròn duyên nghĩa ấm hoà
Còn đất còn trời còn tất cả
Ta nàng mãi mãi chẳng rời xa!
(Thủ vỹ ngâm)