Mây hoà ngọn gió, gió lồng mây
Biển rộng trời cao chẳng bụi lầy
Cách trở Tây Phong lòng bỗng đắng
Xa vời đất tổ mắt hoài cay
(Dịch bài thơ ỨC CỐ NHÂN (NHỚ BẠN XƯA)
Chữ Hán
憶 故 人
雲 擁 重 山 山 擁 雲
江 心 如 鏡 凈 無 塵
徘 徊 獨 步 西 峰 嶺
遙 望 南 天 憶 故 人
胡 志 明
Phiên âm
ỨC CỐ NHÂN
Vân ủng trùng sơn sơn ủng vân
Giang tâm như kính tịnh vô trần
Bồi hồi độc bộ Tây Phong Lĩnh
Dao vọng Nam thiên ức cố nhân
Hồ Chí Minh
Dịch nghĩa
NHỚ BẠN XƯA
Mây che dãy núi, núi chen mây
Lòng sông như tấm gương không một chút bụi
Một mình bồi hồi dạo bước trên đỉnh Tây Phong
Xa ngóng trời Nam, tưởng nhớ bạn xưa.
Chữ Hán
憶 故 人
雲 擁 重 山 山 擁 雲
江 心 如 鏡 凈 無 塵
徘 徊 獨 步 西 峰 嶺
遙 望 南 天 憶 故 人
胡 志 明
Phiên âm
ỨC CỐ NHÂN
Vân ủng trùng sơn sơn ủng vân
Giang tâm như kính tịnh vô trần
Bồi hồi độc bộ Tây Phong Lĩnh
Dao vọng Nam thiên ức cố nhân
Hồ Chí Minh
Dịch nghĩa
NHỚ BẠN XƯA
Mây che dãy núi, núi chen mây
Lòng sông như tấm gương không một chút bụi
Một mình bồi hồi dạo bước trên đỉnh Tây Phong
Xa ngóng trời Nam, tưởng nhớ bạn xưa.