Lộng lẫy bình minh dải nắng vàng
Thân còm tản bộ đón mùa sang
Trời Thu đã tới ngày luôn mộng
Tiết Hạ vừa qua buổi vẫn màng
Én chửa quên nhà đau nghiệp giữ
Oanh còn nhớ chỗ khổ tình mang
Bằng lăng phượng vĩ đường xưa mất
Chỉ thấy niềm duyên phận bẽ bàng.
Họa thơ Lương Tú VNTH