Vương lòng trót dại phải đành im
Nặng trĩu nguồn cơn tủi đến tìm
Biết trả vào đâu lời nghẹn dỗi
Nghe tràn ở đó bụng sầu ghim
Thầm mong nghĩa thẳng đừng trêu ghẹo
Khẽ ước tình ngay chẳng ngại ghìm
Để mãi câu thề xưa trọn ý
Cho mình thoải mái vững buồng tim
Nặng trĩu nguồn cơn tủi đến tìm
Biết trả vào đâu lời nghẹn dỗi
Nghe tràn ở đó bụng sầu ghim
Thầm mong nghĩa thẳng đừng trêu ghẹo
Khẽ ước tình ngay chẳng ngại ghìm
Để mãi câu thề xưa trọn ý
Cho mình thoải mái vững buồng tim