Suốt buổi ban chiều sao nặng trĩu
Hồn ngơ ngẩn ngóng cay đời chịu
Đêm nằm khắc khoải dạ oằn say
Bữa dậy bơ phờ tim muốn xỉu
Chỉ biết bên dòng lặng lẽ suy
Tâm thường kẻ nọ âm thầm níu
Mưa về mỏi đợi nghĩ buồn thiu
Mải miết yêu người luôn bị bĩu
Hồn ngơ ngẩn ngóng cay đời chịu
Đêm nằm khắc khoải dạ oằn say
Bữa dậy bơ phờ tim muốn xỉu
Chỉ biết bên dòng lặng lẽ suy
Tâm thường kẻ nọ âm thầm níu
Mưa về mỏi đợi nghĩ buồn thiu
Mải miết yêu người luôn bị bĩu