Nũng nịu rời nhau má đỏ hường
Ân nồng vẫn đượm ngát mùi hương
Bên thềm quạnh quẽ trời cao hiểu
Những lúc đìu hiu biển rộng tường
Bến đẫm tình ai còn tủi giận
Sương nhòe có kẻ cũng hờn thương
Niềm đau lặng lẽ trong tiềm thức
Rõ phận hình đơn cuối nẻo đường
Ân nồng vẫn đượm ngát mùi hương
Bên thềm quạnh quẽ trời cao hiểu
Những lúc đìu hiu biển rộng tường
Bến đẫm tình ai còn tủi giận
Sương nhòe có kẻ cũng hờn thương
Niềm đau lặng lẽ trong tiềm thức
Rõ phận hình đơn cuối nẻo đường