Nđt
Một chút ân tình đẫm thuở phiêu
Làm cho lữ khách ngẩn ngơ điều
Hương thầm bưởi ấy còn thơm đọng
Buổi tím xoan này vẫn đậm yêu
Đã gửi lòng sâu về nọ chốn
Vừa thương các lặng trở qua chiều
Bên thềm gót trải xưa hờn giận
Mái cũ vương hoài đổ dạt xiêu
Làm cho lữ khách ngẩn ngơ điều
Hương thầm bưởi ấy còn thơm đọng
Buổi tím xoan này vẫn đậm yêu
Đã gửi lòng sâu về nọ chốn
Vừa thương các lặng trở qua chiều
Bên thềm gót trải xưa hờn giận
Mái cũ vương hoài đổ dạt xiêu
Nghịch
Mái cũ vương hoài đổ dạt xiêu
Đài trang rạng rỡ khuấy non chiều
Hay người mãi nhủ bao hờn đọng
Tại kẻ luôn chờ mỗi bước yêu
Để mộc miên đầy rơi khẽ lối
Tràn cơn gió lộng kể hoang điều
Chăng từng vội ngỏ câu nồng đẫm
Ngõ nhỏ xa rồi giấc mộng phiêu
Đài trang rạng rỡ khuấy non chiều
Hay người mãi nhủ bao hờn đọng
Tại kẻ luôn chờ mỗi bước yêu
Để mộc miên đầy rơi khẽ lối
Tràn cơn gió lộng kể hoang điều
Chăng từng vội ngỏ câu nồng đẫm
Ngõ nhỏ xa rồi giấc mộng phiêu