Nđt. Gcđ
Tình sâu lại lỡ nhớ ai rồi
Chặt giữ trong lòng chỉ đắng thôi
Bữa nọ người trao ngày cứ đổi
Hồi kia kẻ định ái luôn bồi
Chăng buồn lẻ phận sầu bao lối
Kiếp mộng nhiêu lần đã để côi
Rũ bước chân mền đi xoải vội
Ngàn câu gió cuộn thoảng qua đồi
Chặt giữ trong lòng chỉ đắng thôi
Bữa nọ người trao ngày cứ đổi
Hồi kia kẻ định ái luôn bồi
Chăng buồn lẻ phận sầu bao lối
Kiếp mộng nhiêu lần đã để côi
Rũ bước chân mền đi xoải vội
Ngàn câu gió cuộn thoảng qua đồi