Nđt
Bởi lẽ chăng là cứ nợ duyên
Ngày xưa dẫu nặng bến yêu thuyền
Sau ngàn nhớ nỗi thành chia dở
Trước vạn mong tình để giữ nguyên
Trĩu bước chân buồn ai thẳm lặng
Thầm câu nói khẽ kẻ ngây liền
Thôi trời đó mộng còn vương ngỡ
Một góc tim này đã chẳng yên
Ngày xưa dẫu nặng bến yêu thuyền
Sau ngàn nhớ nỗi thành chia dở
Trước vạn mong tình để giữ nguyên
Trĩu bước chân buồn ai thẳm lặng
Thầm câu nói khẽ kẻ ngây liền
Thôi trời đó mộng còn vương ngỡ
Một góc tim này đã chẳng yên