Nđt
Lá rụng vơi dần đã trở đông
Trời mây cứ sạm chẳng thêm hồng
Còn chi một thuở tràn hương sữa
Bởi vậy muôn ngày vẫy gió bông
Giữa lạnh mơ gì môi đỏ thắm
Chiều xưa nguyện nữa mắt tươi nồng
Người đi nỗi vắng thành cô lẻ
Chỉ biết tim giờ lặng lẽ trông
Trời mây cứ sạm chẳng thêm hồng
Còn chi một thuở tràn hương sữa
Bởi vậy muôn ngày vẫy gió bông
Giữa lạnh mơ gì môi đỏ thắm
Chiều xưa nguyện nữa mắt tươi nồng
Người đi nỗi vắng thành cô lẻ
Chỉ biết tim giờ lặng lẽ trông