Vạt nắng chiều hôm chiếu nửa vời
Bên thềm chiếc lá cũng vàng rơi
Mây bay cuối biển chờ không tới
Bướm đậu trên hoa mãi chẳng dời
Cạn lực nên diều đành chấp chới
Đong sầu để dạ phải chơi vơi
Vết thương người tặng vừa như mới
Thân xác nằm nghe tiếng rã rời.
1023