Ta chỉ rong chơi được mấy ngày
Em giờ giống một áng mây bay
Và rồi bỗng nắng thêm thưa nhạt
Để chợt cho sương phủ lấp đầy
Con phố bình yên ru giấc ngủ
Căn phòng thao thức mộng còn lay
Sao băng vụt lịm vào đêm tối.
Bởi giống tình xa quá guộc gầy.
1018