Nghe chiều hạt nắng rụng bên song
Xa vắng lời ru đến nghẹn lòng
Nghiệt ngã hồn xưa gây nỗi nhớ
Chập chùng biển rộng gợi niềm mong
Buồm căng khắc khoải trùng con sóng
Lũ vạc chơi vơi giữa cánh đồng
Cháy bỏng cơ mê đầy chất ngất
Nhưng rồi năm tháng mỏi mòn trông.
1004