Nắng úa nghe hồn thoáng nhẹ vương
Tình xưa vẫn đó vọng canh trường
Sao còn khắc khoải xa xôi mộng
Để cứ âu sầu nhạt nhẽo hương
Đến Hạ mưa rơi đầy dưới phố
Sang Thu lá rụng ngập ven đường
Cho lòng dạ mãi hoài u uẩn
Quạnh quẽ trăng gầy với gió sương.
988