Một thoáng mơ hồ, gọi khẽ: ơi!
Chiều say sợi nắng ngả nghiêng đời
Ngày xưa góc đợi ngời thơm má
Thuở ấy men bừng sưởi ấm hơi
Hỏi nhớ chăng em tình luyến kẻ?
Và ươm mới mộng phút trao người!
Thời gian gợn nhắc dòng trôi đã
Sống thoả duyên này trọn nghĩa chơi
(Sáng tác: Ngọc Loan)