Rồi quên mất cả những câu thề
Phố lạnh dâng tràn nỗi ủ ê
Ở góc trời xa người mãi hẹn
Từ nơi chốn cũ kẻ trông về
Dù cho lặng lẽ hai đời sống
Vẫn mỏi tiêu điều một kiếp mê
Giữa buổi trăng tròn khơi giấc mộng
Tìm đâu hạnh phúc để mong hề .
997