Mưa dầm bão giật cuối mùa gieo
Đói khổ lầm than ngập cõi nghèo
Rẫy bái cây vườn tuôn quẹo lẻo
Kho nhà ruộng mía lũ tràn leo
Trần gian tạo hóa thường trêu hẻo
Kiếp nạn đời nhân mãi tủi bèo
Đợi đến bao giờ thôi thảm nhẽo
Cho người hạnh phúc chẳng sầu đeo
NĐT