Người như cánh vạc tận chân trời
Cách biệt nghìn trùng dấu ái ơi
Những tưởng niềm đau này sẽ vợi
Đâu ngờ nỗi nhớ chẳng hề vơi
Yêu thương khắc khoải trên đầu sóng
Hạnh phúc chông chênh ở cuối đời
Gió bụi bâng khuâng hồn lữ khách
Để rồi có thể lúc nào nguôi.
1002