Nđt. cú trung đối
Thương về chốn nọ mỗi lần dông
Vẫn ủ ngày mơ mặc cứ gồng
Để gió cùng mây lùa bữa hạ
Mong người đắm kẻ vượt mùa đông
Tình sâu nặng thuở môi tràn thắm
Nghĩa đượm ngời hôm mắt thoảng nồng
Mãi ngỏ lời yêu ngàn nối mộng
Nên hoài biển đợi nhớ và trông
Vẫn ủ ngày mơ mặc cứ gồng
Để gió cùng mây lùa bữa hạ
Mong người đắm kẻ vượt mùa đông
Tình sâu nặng thuở môi tràn thắm
Nghĩa đượm ngời hôm mắt thoảng nồng
Mãi ngỏ lời yêu ngàn nối mộng
Nên hoài biển đợi nhớ và trông