Chẳng thể nào vơi nỗi nhớ này
Yêu người trót đã một lần vay
Phù du điện ngọc xây càng vỡ
Ảo ảnh lâu đài dựng cũng bay
Lệ đắng môi kề trao giọt đắng
Tình cay má tựa nếm dòng cay
Tìm nhau dẫu muộn màng hương lửa
Giấc mộng hoang đường vẫn cứ say!
Làm sao níu được ánh trăng này
Giữ chặt bên người quyết hỏi vay
Vạn mảnh sầu trao trông hạ đến
Nghìn lời nhớ để hẹn thu bay
Thêm chua chát bởi hàng mi lạnh
Gửi xót xa vì ngọn lửa cay
Trả nợ tình đời chưa dứt hết
Trăm năm muốn chỉ một lần say
Phù du ảo mộng cuộc đời này
Nghĩa đậm, chân tình,… chỉ nợ vay
Mộng ước như mây thành lại vỡ
Thề nguyền tựa gió đến rồi bay
Dù cho cách biệt làm tim héo
Vẫn cứ mong chờ để lệ cay
Nếu những yêu thương là chén đắng
Thì đành uống cạn thỏa lòng say!
http://www.mocgiatrang.net/?p=763
Huỳnh Bá Phúc
15:12 - 24/05/2014
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ