Một tiếng đàn như khắc khoải chờ
Trông về nối lại mảnh tình thơ
Khi trăng sắp mọc đường chưa tỏ
Lúc nhạc còn vang phím đã mờ
Nốt giận dây chùng so lẩn thẩn
Cung sầu điệu lỗi bấm vu vơ
Nghe trong dạ ngập tràn nhung nhớ
Chợt tỉnh thôi đành phủi giấc mơ
Người xa bỏ lại những mong chờ
Để khúc ru hòa tiếng trẻ thơ
Chái bếp chiều hôm đầy gió lạnh
Bờ ao buổi sớm phủ sương mờ
Ngày trông thấp thỏm, lòng canh cánh
Tối ngủ bồn chồn, dạ vẩn vơ.
Muốn một lần đi tìm quá khứ
Cho nhiều khổ lụy chỉ là mơ!
Cách núi ngăn sông cũng đợi chờ
Anh về xướng họa đẹp lời thơ
Bờ môi nhợt nhạt vì sương phủ
Khóe mắt nhăn nheo bởi bụi mờ
Mỏi ngóng người đi hồn ảm đạm
Mòn trông kẻ ở dạ bơ vơ
Trăm năm vẫn nhớ con thuyền cũ
Xin hãy neo bờ cặp bến mơ!…
Thuonghoai Ngannam
15:30 - 24/05/2014
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ