Sóng lướt êm êm vỗ mộng vàng
Trên thuyền ánh nguyệt đã tràn khoang
Trong lòng chẳng gió sao vời vợi
Mặt nước đưa hương thoảng dịu dàng
Lau lách hồn nhiên như đứng đợi
Mây trời nặng nợ vẫn còn mang
Khuya về sương bỗng treo thành giọt
Vẻ đẹp long lanh đến ngỡ ngàng.
927